Thứ Ba, 11 tháng 5, 2010

Đố vui - Hài Hước

21. Cái gì đen khi bạn mua nó, đỏ khi dùng nó và xám xịt khi vứt nó đi? Than củi

22. Có 2 người bạn 1 người mù 1 người câm đi shopping. Câm mua cái nón thì lấy tay chỉ lên đầu và gõ gõ mấy cái còn Mù muốn mua kem đánh răng thì làm sao? Chỉ cần nói: bán cho tui 1 cây kem đánh răng

23. Tháng nào ngắn nhất trong năm? Tháng “ba” và tháng “tư”, chỉ có 2 chữ

24. Câu hỏi nào mà bạn phải trả lời "có"? Chữ ”có” “đánh vần như thế nào?

25. Loài chó nào nhảy cao bằng toà nhà cao nhất thế giới? Loài chó bất kì. Vì có tòa nhà nào biết nhảy đâu

26. Ai có nhà di động đầu tiên? Con Rùa (hoặc ốc sên)

27. Tại sao sư tử ăn thịt sống? Vì sư tử làm sao biết nấu ăn

28. Con gì còn đau khổ hơn hươu cao cổ bị viêm họng? Con rết bị đau chân

29. Một phụ nữ đang mua đồ tại tiệm ngũ kim. Người bán hàng chào giá: "Giá của một là mười hai xu, giá của bốn mươi tư là hai mươi tư xu, và giá của một trăm mười bốn là ba mươi sáu xu."! Cô ta muốn mua gì vậy ta? Số nhà

30. Có người mang 3 quả tim mà vẫn đc xem là người bình thường. Đó là ai? Đó là 1 người phụ nữ mang thai cặp song sinh

31. Tôi luôn mang giày đi ngủ. Tôi là ai? Con ngựa

32. Bạn làm việc gì đầu tiên mỗi buổi sáng? Thức dậy

33. Tôi chu du khắp thế giới mà tôi vẫn ở nguyên một chỗ, tôi là ai? Tem thư

34. Hai con chó đang lang thang ở công viên. Con chó trắng tên Đen, con chó đen tên Trắng. Nam thấy chúng dễ thương, liền thẩy trái banh ra xa rồi ra lệnh "Đen, đi lượm trái banh"... Đố bạn con chó nào sẽ đi lượm? Không con nào cả, vì Nam đâu phải chủ của chúng

35. 2 người một lớn, một bé đi lên đỉnh một quả núi. Người bé là con của người lớn, nhưng người lớn lại không phải cha của người bé, hỏi người lớn là ai? Là mẹ của người bé

36. Bạn có "chiêu" nào để có thể thức trắng 7 ngày mà vẫn không thiếu ngủ? Ngủ vào ban đêm

37. Tôi có 4 cái chân, 1 cái lưng, nhưng không có cơ thể. Tôi là ai? Cái ghế

38. Người chết nghỉ gì? Nghỉ...thở
------------------------------------------------------------------------------------
Hài Hước chút nha

• Xin thề: tôi với anh kết nghĩa anh em, tuy không sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày, nhưng nguyện sống cùng ngày cùng tháng cùng năm.
• Trăm năm bia đá cũng mòn, bia chai cũng bể, chỉ còn bia ... ôm.
• Khi yêu nhau thì người ta thề sống chết có nhau, còn khi ghét nhau rồi thì người ta thường thề sẽ sống chết với nhau.
• Hôn nhân luôn tặng bạn một đặc ân: chỉ có ai có nó mới có thể ly dị được.
• Nếu bạn lật một cái bình lại thì nó sẽ không có chỗ để cắm hoa, nếu xem xuống phía dưới thì bạn sẽ phát hiện một điều rất hay: "nó cũng không có cả đáy"
• Nếu có ai đó khen bạn "bạn có ½ là đẹp , ½ còn lại là tài năng, gộp lại thì vừa đẹp vừa tài năng", bạn hãy coi chừng { ½ đẹp tức là ½ đó không có chút chất xám nào , ½ tài năng, tức là ½ đó không có chút sắc đẹp nào --> hợp lại hoá ra bạn là một con người vừa xấu vừa ngu đó sao }
• Nghệ thuật che lấp sự bất tài cũng đòi hỏi không ít tài năng.
• Không ít phụ nữ già đi nhanh chóng có khi do họ động não suy nghĩ phải làm sao để mình trẻ lại.
• Chết cho người phụ nữ mình yêu vẫn dễ hơn là phải sống chung với họ.
• Phụ nữ đem lại niềm vui nhưng không phải lúc nào cũng vậy, còn thuốc lá thì lúc nào cũng có khói.
• Nhục không phải là nghèo khó, nhưng nghèo khó thì thật là nhục.
• Ngắn gọn thể hiện sự thông minh nhưng không đúng trong trường hợp người ta nói " Anh yêu em "
• Đằng sau sự thành công của một người đan ông luôn có hình bóng của một người đàn bà, và đằng sau sự thất bại của một gười đan ông là một người đàn bà thật sự.
• Thể thao là có hại. Nếu ta sống được thêm 10 năm nhờ luyện tập thì ta cũng mất 15 năm vào các buổi tập luyện đó.
• Tình yêu là bất tử, là vĩnh cửu. Trong tình yêu, thứ duy nhất có thể thay đổi đó chính là người yêu.
• Hài kịch sẽ chuyển sang bi kịch nếu không bán được vé.
• Một người vợ tốt luôn tha thứ cho chồng khi cô ta sai.
• Ly dị là sự kiện mà người đàn ông phải giặt đồ cho mình ... thay vì trước đó phải giặt đồ cho cả hai.
• Con đường ngắn nhất để đi từ một trái tim đến 1 trái tim là con đường truyền máu.
• Chân lý là mặt trời chói lọi . Nếu bạn không nghiên cứu về nó thì đừng có điên mà nhìn vào nó.
• Theo lý thuyết thì Lý thuyết không khác với thực tế là mấy , nhưng thực tế thì thực tế khác xa lý thuyết.
• Lương tâm là cái gì đó cảm thấy tổn thương trong khi các phần khác của cơ thể cảm thấy dễ chịu.
• Bạn có thể mua một người trung thực không ? Không ! nhưng bán một người như vậy dễ hơn.
• Không có gì tiết kiệm thời gian và tiền bạc hơn là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên
* Một thợ may hỏi khách hàng:
- Cái quần này ông mặc rất vừa, trông rất lịch sự. Ông còn thắc mắc gì nữa không?
- Sao tôi cứ thấy chật ở nách...
---------------
* Một vị khách gọi điện xuống lễ tân khách sạn:
- Tôi đang ở phòng 22 đây, nhưng tôi không thể ra ngoài được.
-Vì sao? Ông không nhìn thấy cửa ra vào à?
- Tôi thấy 2 cái cửa, 1 cái vào phòng vệ sinh, còn cái kia có treo tấm bảng: "Xin đừng làm phiền".
----------------
* Một bác sĩ giải thích cho bệnh nhân:
- Không ai chết vì bị bất lực, đồng thời cũng không ai được sinh ra từ sự bất lực.
----------------
* Một người trở về nhà sau ngày làm việc đầu tiên với nhiều vết bầm trên người. Vợ anh ta hỏi:
- Có chuyện gây gổ à?
- Hoàn toàn không . Anh chỉ vô tình nói : " Ivan , ném cho tôi cái cờlê số 27".
- Thì sao?
- Anh đâu ngờ là trong xưởng có tới 9 người tên Ivan.
----------------
* Một người hỏi bạn cũ: - Nghe nói anh làm ở bưu điện, đóng dấu thư từ, công văn phải không?
- Phải.
- Anh không thấy công việc nhàm chán à? Ngày nào cũng như ngày nào...
- Sao lại ngày nào cũng như ngày nào?! Ngày nào thì phải đóng dấu ngày đó chứ!
----------------
* Người ăn mày nói với khách qua đường: - Xin ông ra tay làm phúc, chớ đi qua kẻ nghèo hèn mà không bố thí...
Tại sao anh không chịu lao động? Tôi thấy anh còn trẻ, lại khỏe mạnh thế này.
- Vâng, nhưng nếu tôi lao động thì làm sao mà khỏe mạnh thế này được.
----------------
* Có người hỏi một thương gia: - Ông đặt bể cá to như thế này trong văn phòng để làm gì?
- Để tạo cảm giác thú vị khi nhìn thấy ai đó há miệng mà lại không phải là xin tiền.
---------------------------------

ông Tây chỉ vào nghĩa trang hỏi anh ta :
- What is it ? (Cái gì đây?)
Thú thật trong kho từ vựng của anh ta không có một tí gì về vấn đề này cả, sau một thoáng lúng túng anh ta trả lời rằng :
-Vietnamese and American ... pằng...pằng...pằng....DIE
Ông Tây trợn tròn và cười to khi hiểu ra vấn đề. Còn anh hướng dẫn viên chưa kịp hoàn hồn thì đoàn du lịch đi ngang qua nhà hộ sinh thành phố, một bà đầm buộc miệng hỏi :
- What is it ? (Cái gì đây?)
Anh ta tự nghĩ "Cái này cũng bó tay luôn", nhưng nhờ bản tính láu cá anh ta bình tĩnh trả lời :
- Man and Woman ... pằng...pằng...pằng.... OE...OE...OE.
----------------------------------------------------------------------------
Phong ba bão táp không bằng ngữ pháp Việt Nam!
( Bình chọn: 17 -- Thảo luận: 16 -- Số lần đọc: 12476)

Sao Nó Bảo Đến Không
Sao nó không đến bảo ?
Sao? Nó bảo đến không?
Sao nó đến không bảo?
Sao bảo nó không đến?
Sao? bảo nó đến không?
Sao? Bảo nó đến không?

Sao bảo không đến nó?
Sao? Đến bảo nó không?
Sao đến không bảo nó?
Sao đến nó bảo không?
Sao không đến bảo nó?
Sao không bảo nó đến?
Nó bảo sao không đến?
Nó bảo không đến sao?
Nó đến, sao không bảo?
Nó đến, không bảo sao?
Nó đến, sao bảo không?
Nó đến bảo không sao!
Nó đến, bảo sao không?
Nó không bảo, sao đến?
Nó không bảo đến sao?
Nó không đến bảo sao?
Bảo sao nó không đến?
Bảo! Sao không đến nó?
Bảo nó sao không đến?
Bảo nó: đến không sao.
Bảo nó đến sao không?
Bảo nó không đến sao?
Bảo đến sao nó không?
Bảo đến nó không sao!
Bảo không, sao nó đến?
Bảo! Không đến nó sao?
Đến! Sao nó bảo không?
Đến! Sao bảo nó không?
Đến nó bảo không sao.
Đến nó không bảo sao.
Đến nó sao không bảo?
Đến bảo nó không sao!
Đến bảo sao nó không…
Đến không bảo nó sao?
Đến không? Bảo sao nó...
Không sao! Bảo nó đến.
Không! Nó bảo sao đến?
Không! Nó đến bảo sao?
Không bảo sao nó đến?
Không bảo nó đến sao?
Không đến sao nó bảo?
Không đến bảo nó sao
(choáng quá ngôn ngữ việt nam đúng là "cái lưỡi không xương nhiều đường lắt léo")
----------------------------------------------------------------------------

Phụ nữ thật sự muốn gì???
( Bình chọn: 9 -- Thảo luận: 9 -- Số lần đọc: 20768)

Ngày xửa ngày xưa, đã lâu lắm rồi, có một ngôi làng của bộ tộc Adam sống trong một thung lũng. Tất cả mọi người trong bộ tộc đều lấy tên của bộ tộc để đặt trước tên của mình như một sự tôn vinh, Adam1, Adam2, và cứ thế tăng dần lên...

Một ngày nọ, tù trưởng của làng, Adam1, bỗng nẩy ra ý định mình sẽ làm một chuyến phiêu lưu. Anh ta đem theo tất cả những thứ cần thiết, trao quyền tù trưởng cho người bạn thân nhất của mình là Adam2 rồi lên đường.
Chuyến phiêu lưu nào cũng đến lúc kết thúc, và Adam1 giờ đây đang trên con đường trở về ngôi làng yêu quí của mình. Gần về đến làng, Adam1 chỉ còn phải đi qua một con đường nhỏ xuyên qua núi.
Bỗng nhiên, một con quái vật khủng khiếp nhảy ra ngay trước mặt anh, nói với Adam1 rằng nó sẽ giết chết anh nếu không trả lời được câu đố của nó.
Nó nói rằng đây là một câu đố vô cùng khó, hàng trăm hàng ngàn năm nay, những bộ óc siêu việt nhất của loài người cũng không tài nào có câu trả lời đúng, vì thế nó sẽ cho Adam1 thời gian một năm để tìm ra câu trả lời. Quá thời hạn đó nó sẽ tìm đến để giết chết Adam1 (đương nhiên là nó sẽ làm được - quái vật mà) và tiện thể tiêu diệt luôn cả làng của anh ta.
Và câu hỏi đó là: “Phụ nữ thật sự muốn gì?”.
Đây quả là một câu hỏi quá sức khó đối với Adam1, nhưng không còn cách nào khác, anh đành chấp thuận.
Trở về, Adam1 hỏi tất cả mọi người trong làng, nhưng không ai đưa ra được câu trả lời hoàn hảo. Adam1 cũng mời tất cả các nhà thông thái của bộ tộc Adam đến để hỏi, các nhà thông thái tranh cãi với nhau rất lâu, rất lâu mà vẫn không tìm ra được câu trả lời. Cuối cùng họ khuyên Adam1 nên đến hỏi mụ phù thuỷ già sống gần đó, tuy nhiên cái giá phải trả cho mụ thường là rất đắt...
Những ngày cuối cùng của thời hạn một năm cũng đã tới gần. Adam1 không còn cách nào khác là đến xin ý kiến của mụ phù thuỷ. Cô ta đồng ý sẽ đưa câu trả lời nhưng với một điều kiện. Đó là cô ta muốn lấy Adam2, vị tù trưởng rất đẹp trai, phong độ và mạnh mẽ của bộ tộc Adam, bạn thân nhất của Adam1.
Adam1 thất kinh và nghĩ, nhìn mụ phù thuỷ mà xem, mụ vừa cực kì xấu xí lại vô cùng độc ác. Adam1 chưa từng bao giờ thấy một ai đáng sợ như mụ ta. Không, Adam1 sẽ không để bạn thân của mình phải chịu thiệt thòi đến như vậy. Adam1 cố thuyết phục mụ ta nhưng không, mụ không chấp nhận ai khác ngoài Adam2.
Khi biết chuyện, Adam2 đã nói với Adam1 rằng sự hi sinh đó của chàng làm sao có thể so sánh được với sự sống của Adam1 và sự tồn tại của ngôi làng yêu quý. Và Adam2 quyết định hy sinh.
Cuộc hôn nhân được chấp thuận và Adam1 cũng nhận được câu trả lời. Điều phụ nữ thật sự muốn đó là: “Có thể tự quyết định lấy cuộc sống của mình“.
Ngay lập tức tất cả mọi người đều nhận ra rằng mụ ta vừa thốt ra một chân lý. Adam1 của họ nhất định sẽ được cứu. Quả thật con quái vật khủng khiếp nọ đã rất hài lòng với câu trả lời và giải thoát cho Adam1 khỏi cái án tử hình kia.
Sau đó tất nhiên là đám cưới của mụ phù thủy và Adam2. Tưởng chừng như không có gì có thể khiến Adam1 hối hận và đau khổ hơn nữa vì đã để cho bạn mình phải hy sinh như vậy. Tuy nhiên chàng tù trưởng Adam2 của chúng ta vẫn cư xử hết sức chừng mực và lịch sự..
Đêm tân hôn, Adam2 thu hết can đảm bước vào động phòng. Nhưng, gì thế này? Trong phòng không phải là mụ phù thủy già nua xấu xí mà là một cô gái vô cùng xinh đẹp đợi chàng tự bao giờ.
Nhận thấy sự ngạc nhiên trên nét mặt chàng, mụ phù thuỷ từ tốn giải thích là vì chàng rất tốt với cô lúc cô là phù thuỷ nên để thưởng cho chàng, cô sẽ trở thành một người xinh đẹp dễ mến đối với chàng trong một nửa thời gian của ngày. Vấn đề là chàng phải lựa chọn hình ảnh của nàng vào ban ngày và ban đêm.
Chao ôi sao mà khó thế? Adam2 bắt đầu cân nhắc:
Ban ngày nếu nàng là một cô gái xinh đẹp thì ta có thể vênh mặt, ưỡn ngực tự hào cùng nàng đi khắp nơi cùng anh em, nhưng ban đêm làm sao mà chịu cho nổi?
Hay là ngược lại nhỉ, cứ để nàng ta xấu xí trước mặt mọi người đi, còn khi màn đêm buông xuống ta sẽ tận hưởng thiên đường cùng nàng công chúa kiều diễm kia?
Adam2 đã nghĩ ra câu trả lời cho mình, trước khi nhìn xuống dưới, nếu bạn là 1 Adam, bạn cũng nên có câu trả lời, ai mà biết được liệu bạn có rơi vào tình huống này hay không?
...
Adam2 đã bảo mụ phù thuỷ hãy "tự quyết định lấy số phận của mình". Tất nhiên câu trả lời này đã làm cho mụ phù thuỷ đội lốt cô nàng xinh đẹp kia hài lòng và nàng ta nói rằng nàng ta sẽ hóa thân thành một cô nương xinh đẹp suốt đời. Đó là phần thưởng cho người biết tôn trọng ý kiến của phụ nữ.
Vậy bài học rút ra từ câu chuyện này là gì? Như Adam2 sau này vẫn nói đi nói lại với con cháu... Vợ bạn đẹp hay xấu điều đó không quan trọng, vì từ sâu bên trong cô ta vẫn là một mụ phù thuỷ.
--------------------------------------------------------------------------------
Đơn xin NGU!
( Bình chọn: 10 -- Thảo luận: 18 -- Số lần đọc: 14072)
Kính gửi: Thượng đế
Kính gửi: Chúa trời
Kính gửi: Ngọc Hoàng
Và các chức sắc tương đương.

Con tên là Nguyễn Văn Tèo, hai mươi lăm tuổi, địa chỉ thành phố, xin gửi tới Thượng đế lời khẩn cầu tha thiết như sau:
Đầu tiên, con chân thành cám ơn ngài đã sinh ra con trên cõi đời này, để con được biết thế nào là đêm trăng, là vầng thái dương chói lọi. Con được nghe tiếng líu lo của chim hót, tắm mình trong vẻ xanh biếc của biển khơi, để con hiểu thế nào là nét dịu dàng của mùa thu, nét tươi tắn của mùa hè và nét lộng lẫy của mùa thi hoa hậu.
Ngay từ nhỏ, con đã được ngài chỉ ra phải cố gắng học hành. Ngay từ buổi đầu học hành, con đã được giáo dục rằng trí khôn là điều quan trọng nhất của loài người. Nhờ trí khôn ta phân biệt được cái đẹp với cái gần như đẹp, cái vĩ đại với cái giả vĩ đại và ta cũng sẽ không nhầm lẫn giữa cái trong sáng và cái ngớ ngẩn. Tóm lại, có trí khôn sẽ có tất cả, ai khôn nhiều sẽ được nhiều, ai khôn ít sẽ được ít và không khôn tí gì thì cũng chả được tí gì.
Chính do hiểu như thế, con ra sức học hành, rèn luyện đầu óc để có được một lượng trí khôn khá phong phú. Con đinh ninh mình sẽ đứng vững, và nếu gặp may, sẽ tiến lên.
Ngài ơi, con nhầm.
Khi tốt nghiệp ra trường, con mới phát hiện rằng, ở một số nơi, đặc biệt là những nơi "ngon", càng khôn, hay nói cách khác, càng tỏ ra biết nhiều càng chết !
Vì sao thế?
Vì người khôn là người phát hiện ra cái hay, cái đúng. Nhưng nếu sếp mình không phát hiện mà mình lại nhanh nhẩu tìm ra trước, vội vàng công bố nó lên thì nhiều khả năng mình sẽ suốt đời bị ghét bỏ, muôn kiếp không lên lương, lên chức gì được.
Đấy là mới nói ở công ty. Khi đi ra đến ngoài đường, người khôn là người chấp hành răm rắp luật lệ giao thông, không bao giờ vượt đèn đỏ hoặc chạy ngược chiều. Hậu quả là sẽ luôn đến trễ, luôn bị chúng nó ép bẹp dí hoặc ngửi hít khói tơi bời.
Trong lĩnh vực đơn từ, giấy phép, cũng tại khôn quá nên con hiểu là hãy làm đúng thủ tục, chấp hành nghiêm luật lệ, xếp hàng theo thứ tự. Thế nên toi ! Thế nên mọi thứ đều chờ nửa thế kỷ mới được duyệt. Trong khi những đứa kém khôn nhưng biết nhờ tới "cò" tung tăng ra về, vừa đi vừa ca hát thì con ngồi mốc meo trong xó và thổn thức ngóng chờ ngày nọ tháng kia.
Ở lĩnh vực ăn uống, trí khôn ngoan, hiểu biết còn gây ra nhiều sai lầm vô cùng tai hại. Do khôn nên tin tưởng vào những điều ghi trong giấy xác nhận an toàn thực phẩm, tin vào nhãn hiệu hoặc bằng khen vệ sinh. Hậu quả là bụng đầy hàn the, dạ dày đầy đường hóa học và phẩm màu quá đát, thân thể nhiễm độc, đi cấp cứu liên miên.
Trong tình yêu, do quá khôn nên con ỷ nhiều vào tình cảm, coi thường quà bánh, quần áo, dây chuyền. Con thường tặng nàng sách vở thay vì tặng nước hoa, dẫn nàng vào thư viện, bảo tàng, nhà hát chứ không dẫn nàng vô siêu thị. Dẫn tới sở thú để nàng trau dồi kiến thức về hổ, báo hay đười ươi chứ không dẫn đi ăn. Cuối cùng con bị nàng cho leo cây liên tiếp, đến phút này vẫn lơ lửng trên cành.
Về tâm linh, càng nhiều trí khôn con càng tin vào khoa học trong khi anh em nhanh nhẹn tin thầy bói, tin số má hoặc tin quỷ thần. Con cũng thú thực rằng đã nhiều lúc con chả tin ngài cho lắm, nên sao nhãng việc cúng tế, ít khi đốt vàng mã hoặc hiến heo quay. Rốt cục, con thấy mình đơn độc, chả có bạn, chả ai rủ đi chùa, đi lễ hội và cũng chả bao giờ trúng số hay trúng đề gì ráo.
Tai hại nhất, trí khôn giúp con phát hiện ra người không khôn, và con cứ hồn nhiên phát biểu về điều này, trong khi kém khôn hơn thì im miệng. Thế là xong. Con trở nên một kẻ thiếu lòng thông cảm, thiếu cái nhìn toàn diện.
Ngài ơi.
Con sợ khôn lắm rồi. Con cảm thấy rõ ràng kém khôn nhiều lúc dễ sống hơn. Ngài hãy chỉ cho con phải đọc sách gì, phải theo học những chương trình nào mà nhờ đó trí khôn mai một. Nếu việc đấy là quá khó khăn, hoặc do con quá không xứng đáng thì ngài chỉ cho con cách uống thuốc hay luyện tập ra sao nhằm giảm bớt thông minh. Con biết ngài là đấng sáng suốt, nhân từ, che chở cho đứa có trí tuệ cũng như đứa chưa có với một lòng bao dung sâu sắc. Nếu ngài giúp được con ngu đi, con hứa sẽ biết ơn vô vàn và không bao giờ tái phạm. Con mong nhanh chóng nhận được sự chấp thuận của ngài.
Con Tèo
Tái bút: Con chả biết đơn này có cần chính quyền địa phương xác nhận không? Nếu có thì xác nhận thế nào? Con đã quá khôn hay đã quá không khôn?

Nhận xét: quả là tâm sự của người càng biết nhiều càng thấy sợ (cứ như thằng điếc không sợ súng hay là ếch ngồi đáy giếng thì cuộc đời lúc nào cũng hài lòng với chính mình nhỉ thế mới vui vẻ tươi đẹp chứ nhỉ kakakakaka)

Kinh tế - Xã Hội

Tăng 1.000 đồng/1 lít xăng để gây quỹ bảo trì đường bộ ?????? hix
Thứ hai, 10/05/2010
Trong thời gian tới, các phương tiện cơ giới dùng xăng có thể sẽ phải mất thêm 1.000 đồng cho mỗi lít xăng.

Số tiền đóng phí của các phương tiện sẽ được sử dụng để nâng cấp, duy tu hệ thống giao thông (Nguồn: Baovietnam).

Đây là nội dung mới nhất được thông qua trong cuộc họp chuẩn bị cho việc thành lập Quỹ bảo trì đường bộ do Tổng cục Đường bộ Việt Nam chịu trách nhiệm soạn thảo. Theo đó, Bộ Giao thông vận tải đã nhất trí với đề án 3, sẽ tiến hành thu phí tất cả các loại xe cơ giới lưu thông trên đường bộ.

Toàn bộ số tiền phí thu được từ các loại phương tiện này sẽ được đưa vào Quỹ bảo trì đường bộ để lấy đó làm ngân sách duy tu, bảo dưỡng định kỳ hệ thống giao thông.

Mức phí đề xuất đối với các phương tiện dùng xăng là 1.000 đồng/lít. Tính theo lượng xăng tiêu thụ năm 2009 thì số tiền thu được sẽ đạt khoảng 2,97 tỉ đồng.

Riêng đối với các phương tiện sử dụng dầu diesel, mức phí sẽ tính theo số km trung bình mà phương tiện đó chạy và áp dụng mức phí đối với từng loại xe.

Theo đó các phương tiện sử dụng dầu diesel sẽ được phân thành 5 nhóm, có mức phí từ 180.000 đồng/tháng – 1,44 triệu đồng/tháng. Cụ thể, xe con, xe tải dưới 2 tấn, xe du lịch dưới 12 ghế: 180.000 đ/tháng; xe tải từ 18 tấn trở lên, xe chở hàng bằng container 40fit: 1.440.000 đ/tháng... Dự tính tổng số tiền phí thu được từ các loại phương tiện này sẽ đạt khoảng 2,95 tỉ đồng.

Như vậy trong vòng 1 năm, Quỹ bảo trì đường bộ sẽ thu được khoảng 6.000 tỉ đồng do nhân dân đóng góp từ phí xăng dầu. Đây sẽ là nguồn ngân sách chính để Bộ Giao thông vận tải phân bổ sửa chữa các hạng mục giao thông quan trọng thay vì Nhà nước bao tiêu toàn bộ các chi phí như hiện nay.

Nguồn: Thiên Hương